Tả tiết học cuối cùng
Mùa hè lại đến, những cơn mưa nhè nhẹ hay những cơn gió vô tình, về đây làm lay nhẹ những cánh phượng hồng sắc thắm, làm xôn xao cả góc phố lối ta đi qua, bất chợt nhận ra mùa phượng đã về…
Phượng về làm nao nao bao kĩ niệm, nỗI nhớ dâng ngập lòng của một thời cấp sách tới trường, sân trường ngày xưa giờ này, chắc hẳn cũng đỏ rực cả một góc trời thương nhớ, rồI lại vang vãng tiếng ve kêu oi ả buổi trưa hè, làm lòng ai háo hức, bâng khuâng sắp phải nói lời chia tay … Những cuốn lưu bút được chuyền tay nhau, góp nhặt lại những lúc vui buồn, những giận dõi vu vơ, mà suốt 9 tháng trời ngồi bên nhau dưới mái trừơng thân yêu của mình, 3 tháng hè đã đến, những cô cậu bé bẽn lẽn chia tay nhau nơi góc lớp, những đôi mắt rưng rưng bịn rịn như nói lên: ôi ba tháng thật xa…
Tiết Học Cuối Cùng Nhạc: Henry Clay Work Lời: Totoro Trang & Quạ Đen Thời gian! Đừng như gió mải mê bay miết tới cuối trời, để chúng ta nói với nhau lời chia tay Ngày dần trôi còn bao giây ngày chia tay sắp hết rồi, thấy có ai đứng trên sân nhìn hoa rơi Ngồi trong lớp biết bao điều tựa như giấc mơ mới hôm nào, cả ký ức bao năm trời dần dần xa Này tim ơi, nghe… đồng hồ gõ nhịp lòng, gói yêu thương vào trong Mùa hè thi đến mang theo gió theo mưa… tíc tắc tíc tắc… Mùa thi ta lo lắng xôn xao tíc tắc tíc tắc Ngày chia tay… nghe… tim đang gõ nhịp lòng, nhắc chúng ta đừng quên Chiều nay, hẹn ai đó ở trong sân nơi có đồng hồ, vẫn ước mong níu giữ lại ngày hôm nay
Này người ta cười xinh ghê lòng đang rất muốn nói gì, nhớ những khi, ở bên nhau giờ ra chơi Cần bao phút bao kim giờ để thời gian quay sẽ trở lại, để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay Này tim ơi, nghe đồng hồ gõ nhịp lòng, giữ cho nhau ngày cuối năm Um um…. Ngày chia tay cuối… tíc tắc, tíc tắc Um um… Còn bao nhiêu phút… tíc tắc tíc tắc… Ngày tháng cũ có bao điều đẹp tựa giấc mơ mới hôm nào, đừng xa nhé những yêu thương dành cho nhau Ngồi bên nhau… thêm… trang lưu bút xanh màu, lén viết nhanh truyền tay Chiều nay, ngồi trong lớp, thầy cô như khác mọi ngày, khẽ lắng nghe tiếng kêu đồng hồ kia Bạn bè ơi, ngồi bên nhau, cười tươi lên, xấu bây giờ. Nói với nhau, những ước mơ của ngày mai. Cần bao phút, bao kim giờ cho thời gian mới quay trở lại, để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay Này tim ơi, nghe đồng hồ gõ nhịp lòng, giữ cho nhau ngày hôm nay. Mùa hè đến mang theo gió theo mưa… tíc tắc tíc tắc… Mùa thi ta lo lắng xôn xao tíc tắc tíc tắc Ngày chia tay… nghe… tim đang gõ nhịp lòng, nhắc chúng ta đừng quên Thời gian ơi, xin…. Cho ta một điều ước, hãy một lần ngừng trôi.
Những giai điệu quen thuộc của bài hát “Tiết Học Cuối Cùng” nhẹ nhàng vang lên chợt khiến hắn lặng người… Đã từ rất lâu rồi, hắn không còn nghe bài hát này nữa dù cho nó vẫn luôn nằm trong ổ cứng chiếc máy vi tính của hắn chứ chẳng hề mất đi, vậy mà hắn đã bỏ quên… Nó cũng như những kỷ niệm, luôn nằm trong ký ức mỗi người… Dù có lúc bị những bộn bề của cuộc sống hiện tại che lấp nhưng kỷ niệm vẫn luôn ở đó, âm thầm và lặng lẽ… Rồi đến 1 lúc nào đó, nó chợt trào lên và xâm chiếm toàn bộ tâm trí con người! Hắn đang ở trong tình trạng như vậy. Vào lúc này đây, tất cả những thứ xung quanh chợt trở nên nhạt nhòa và hắn chìm sâu vào dòng suy tưởng… Không cần phải căng mình, cũng chẳng cần vùng vẫy, hắn cứ để yên cho dòng sông ký ức ấy chầm chậm đưa hắn về lại với quá khứ, về lại với những tháng ngày xưa yêu dấu… những năm cấp III… Hắn đã đọc được ở đâu đó rằng : “Kỷ niệm chẳng là gì Nếu thời gian vội xóa, Và sẽ là tất cả Nếu lòng người còn ghi.” Đúng như vậy, những điều dù có được khắc lên bia đá nhưng con người chóng quên thì thời gian cũng sẽ chẳng mấy chốc mà phủ mờ, chỉ có những điều được khắc ghi trong trái tim mới mãi mãi đi theo con người trong suốt cả cuộc đời! Hãy cứ để những hồi ức đó sống trong tim hắn, đi cùng hắn trên tất cả những con đường hắn sẽ đi, để mỗi khi kỷ niệm chợt ùa về trong tấm trí như lúc này đây, hắn lại thầm hát theo giai điệu của bài hát đang bước vào đoạn điệp khúc: “Mùa hè đến mang theo gió theo mưa… tíc tắc tíc tắc… Mùa thi ta lo lắng xôn xao tíc tắc tíc tắc Ngày chia tay… nghe… tim đang gõ nhịp lòng, nhắc chúng ta đừng quên Thời gian ơi, xin…. Cho ta một điều ước, hãy một lần ngừng trôi .” Một thông điệp đặc biệt Blog Tôt Là Tôi muốn gửi tới các bạn học sinh cuối cấp đó là các bạn hãy tự tin vào chính bản thân mình, hãy dành tất cả nỗ lực cho ước mơ và khát vọng. Ngày hôm nay ta tạm biệt mái trường, ngày hôm nay ta đang níu giữ những tiết học cuối cùng bên thầy cô, bạn bè nhưng tiếng trống đã điểm, phượng đã thắm và bằng lăng cũng tím biếc trên từng dãy phố! Tạm biệt tuổi học trò, tạm biệt áo dài trắng tinh khôi… Tiết học cuối cùng đã kết thúc, kết thúc cho một bắt đầu! Chúc các bạn thành công trên con đường mình đã chọn!
Này người ta cười xinh ghê lòng đang rất muốn nói gì, nhớ những khi, ở bên nhau giờ ra chơi Cần bao phút bao kim giờ để thời gian quay sẽ trở lại, để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay Này tim ơi, nghe đồng hồ gõ nhịp lòng, giữ cho nhau ngày cuối năm Um um…. Ngày chia tay cuối… tíc tắc, tíc tắc Um um… Còn bao nhiêu phút… tíc tắc tíc tắc… Ngày tháng cũ có bao điều đẹp tựa giấc mơ mới hôm nào, đừng xa nhé những yêu thương dành cho nhau Ngồi bên nhau… thêm… trang lưu bút xanh màu, lén viết nhanh truyền tay Chiều nay, ngồi trong lớp, thầy cô như khác mọi ngày, khẽ lắng nghe tiếng kêu đồng hồ kia Bạn bè ơi, ngồi bên nhau, cười tươi lên, xấu bây giờ. Nói với nhau, những ước mơ của ngày mai. Cần bao phút, bao kim giờ cho thời gian mới quay trở lại, để lưu hết những kỷ niệm ngày hôm nay Này tim ơi, nghe đồng hồ gõ nhịp lòng, giữ cho nhau ngày hôm nay. Mùa hè đến mang theo gió theo mưa… tíc tắc tíc tắc… Mùa thi ta lo lắng xôn xao tíc tắc tíc tắc Ngày chia tay… nghe… tim đang gõ nhịp lòng, nhắc chúng ta đừng quên Thời gian ơi, xin…. Cho ta một điều ước, hãy một lần ngừng trôi.
Những giai điệu quen thuộc của bài hát “Tiết Học Cuối Cùng” nhẹ nhàng vang lên chợt khiến hắn lặng người… Đã từ rất lâu rồi, hắn không còn nghe bài hát này nữa dù cho nó vẫn luôn nằm trong ổ cứng chiếc máy vi tính của hắn chứ chẳng hề mất đi, vậy mà hắn đã bỏ quên… Nó cũng như những kỷ niệm, luôn nằm trong ký ức mỗi người… Dù có lúc bị những bộn bề của cuộc sống hiện tại che lấp nhưng kỷ niệm vẫn luôn ở đó, âm thầm và lặng lẽ… Rồi đến 1 lúc nào đó, nó chợt trào lên và xâm chiếm toàn bộ tâm trí con người! Hắn đang ở trong tình trạng như vậy. Vào lúc này đây, tất cả những thứ xung quanh chợt trở nên nhạt nhòa và hắn chìm sâu vào dòng suy tưởng… Không cần phải căng mình, cũng chẳng cần vùng vẫy, hắn cứ để yên cho dòng sông ký ức ấy chầm chậm đưa hắn về lại với quá khứ, về lại với những tháng ngày xưa yêu dấu… những năm cấp III… Hắn đã đọc được ở đâu đó rằng : “Kỷ niệm chẳng là gì Nếu thời gian vội xóa, Và sẽ là tất cả Nếu lòng người còn ghi.” Đúng như vậy, những điều dù có được khắc lên bia đá nhưng con người chóng quên thì thời gian cũng sẽ chẳng mấy chốc mà phủ mờ, chỉ có những điều được khắc ghi trong trái tim mới mãi mãi đi theo con người trong suốt cả cuộc đời! Hãy cứ để những hồi ức đó sống trong tim hắn, đi cùng hắn trên tất cả những con đường hắn sẽ đi, để mỗi khi kỷ niệm chợt ùa về trong tấm trí như lúc này đây, hắn lại thầm hát theo giai điệu của bài hát đang bước vào đoạn điệp khúc: “Mùa hè đến mang theo gió theo mưa… tíc tắc tíc tắc… Mùa thi ta lo lắng xôn xao tíc tắc tíc tắc Ngày chia tay… nghe… tim đang gõ nhịp lòng, nhắc chúng ta đừng quên Thời gian ơi, xin…. Cho ta một điều ước, hãy một lần ngừng trôi .” Một thông điệp đặc biệt Blog Tôt Là Tôi muốn gửi tới các bạn học sinh cuối cấp đó là các bạn hãy tự tin vào chính bản thân mình, hãy dành tất cả nỗ lực cho ước mơ và khát vọng. Ngày hôm nay ta tạm biệt mái trường, ngày hôm nay ta đang níu giữ những tiết học cuối cùng bên thầy cô, bạn bè nhưng tiếng trống đã điểm, phượng đã thắm và bằng lăng cũng tím biếc trên từng dãy phố! Tạm biệt tuổi học trò, tạm biệt áo dài trắng tinh khôi… Tiết học cuối cùng đã kết thúc, kết thúc cho một bắt đầu! Chúc các bạn thành công trên con đường mình đã chọn!