Mồng 8/3 lại về, chúng con dâng trào những nối nhớ về mẹ.
Mẹ……!!!
Tiếng gọi sao thân thương thế. Từbé thơ, con đã được người mang nặng đẻđau, trao cho con hết tất cảtình thương.
Ngồi buồn nhớmẹ ta xưa
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương.
Kính lạy mẹ, bậc ân nhân vô thượng. Mẹ là tuyệt tác vĩ đại mà thiên nhiên đã ban tặng cho cuộc đời.
Miệng nhai cơm bún, lưỡi lừa cá xương.
Kính lạy mẹ, bậc ân nhân vô thượng. Mẹ là tuyệt tác vĩ đại mà thiên nhiên đã ban tặng cho cuộc đời.
Nếu ai hỏi con tựhào điều gì nhất vềmẹ, con sẽhãnh diện nói rằng con tựhào nhất khi nhìn thấy gương mặt mẹ, bởi lúc đó con biết mẹcòn sống, mẹđang bên cạnh chởche, là chỗdựa tinh thần cho con và truyền cho con niềm tin, nghịlực trong cuộc sống, đểđối mặt với cuộc đời đầy phong ba. Cuộc sống không có hạnh phúc nào bằng khi được gọi tiếng “mẹ”, ngắm nhìn mẹcười, được ôm mẹvào lòng và đặc biệt, được vuốt mái tóc pha gió sương của mẹlà con hạnh phúc lắm.
Mẹ! Mẹ có biết rằng con vẫn luôn ghen tị với mẹ.Vì mẹ của con có mái tóc dài mượt – còn con là con của mẹ, sao tóc con ngắn thế? Rằng con vẫn ghen tị với mẹ là tài nấu ăn của mẹ ngon không thể chê – còn con là con của mẹ sao con nấu chẳng được như mẹ vậy? Rằng con luôn vẫn ghen tị, mỗi khi mẹ mua quần áo mới cho em con, lúc đó chút thoáng buồn rơi trong lòng con…. Mẹ có biết, mỗi khi con buồn con luôn nhớ vềmẹ, bởi hình ảnh người mẹ hiền lam lũ là động lực vực con dậy trước sóng gió của cuộc đời. Dẫu biết rằng con đường con đi không phải là con đường thẳng, nhưng con luôn tựtin vì có mẹ luôn bên cạnh con, và rồi mỗi lần con vấp ngã hình ảnh của mẹ hiện lên, lúc đó con tự nhủ với mình “không khóc, không được khóc và không thể khóc”. Con biết rằng, ở phương xa con luôn có mẹ cổ vũ, ôm con vào lòng, lau từng giọt nước mắt cho con mỗi khi con khóc.
Và mẹ có biết rằng… :con yêu mẹ nhiều lắm không?
Rồi con cứ sợ, sợ đến một ngày con không còn sống với những ghen tị, không được nhìn thấy mẹ cười, không được ăn những món mẹ nấu, không được tựa vào lòng mẹ nữa…. Con nghĩ, chắc lúc đó con sẽ không sống nổi vì không còn mẹ bên cạnh.
Mẹ! Mẹ hãy hứa với con, mẹ sẽ chăm lo cho sức khỏe mình, nha mẹ!. Con biết những cơn gió lạnh kéo về, sẽ làm cho mẹ con đau nhức mỏi vì căn bệnh thấp khớp. Con biết, mẹ sẽ chẳng khi nào được nghỉ ngơi dù chỉ một ngày, hết việc ngoài vườn rồi tới việc trong nhà. Con biết, mẹ con đặt hết niềm tin vào chúng con. Nhưng mẹơi !Mẹ hãy tin rằng: chúng con luôn phấn đấu nỗlực hết mình, bởi vì, tương lai tốt đẹp của chúng con là động lực để kéo mẹ mãi mãi ở bên cạnh mình.
Mẹ ơi! hãy ở bên con mãi nhé, con không ghen tị nữa đâu, con chỉ cần có mẹ.
Mẹ! Mẹ hãy hứa với con, Mẹ sẽ sống đời với chúng con nha mẹ.
Ai còn mẹxin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
“Hãy yêu khi mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu quý lên bia đá
Đá vô tri nào có nghĩa gì”.
Mẹ! Mẹ hãy hứa với con, Mẹ sẽ sống đời với chúng con nha mẹ.
Ai còn mẹxin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?
“Hãy yêu khi mẹ còn biết
Đừng chờ đến lúc mẹ ra đi
Ghi lời yêu quý lên bia đá
Đá vô tri nào có nghĩa gì”.
Xin mượn lời bài hát “Bông hồng cài áo” để tri ân đến ngày 8/3 quốc tế phụnữ:
“Mẹ, mẹ là dòng suối dịu hiền… là bài hát thần tiên… là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối. Rồi một chiều nào đó anh về nhìn mẹ yêu, nhìn thật lâu. Rồi nói, nói với mẹ rằng “Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ có biết hay không? Biết là… biết là con thương mẹ không?”’