Cha tự trách mình đã để cho con phải thiếu vắng tình thương của một người mẹ, thiếu đi sự đầy đủ của một gia đình để cho con phải chịu bao thiệt thòi.
Khi ngồi viết những dòng chữ này là lúc cha đang nhớ đến con cồn cào, và thương con giờ này phải ở xa cha trong lúc trời bắt đầu trở lạnh. Cha đang nhớ đến những lúc con ngủ, luôn gối đầu lên tay cha, con ôm chặt cha trong suốt đêm dài.
Nhớ những khi cha con mình sống cũng nhau ở mảnh đất xa lạ, cha bận công việc phải đi làm về khuya, con thui thủi ở nhà một mình, nhớ cha con đã viết: “Cha ơi, hôm nay con khóc vì nhớ cha”. Khi cha về nhìn đứa con bé bỏng nằm ngủ mà nước mắt vẫn ngấn lệ, chân tay thì lem nhem vì chưa kịp (hoặc quên) rửa, rồi cha nhìn tờ giấy con để trên bàn, nhìn những dòng chữ nguệch ngoạc của con mà bật khóc.
Những tháng ngày cha con mình ở gần nhau, tuy cha phải thức khuya dậy sớm lo cho con bữa ăn giấc ngủ, đưa đón con đi học lúc nắng, khi mưa, nhưng với cha đó là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Cha vui khi nhìn con cười, nhìn con khỏe mạnh và thông minh, càng lớn càng giống cha về tính cách, sự nhanh nhẹn. Cha như thấy lại mình thuở còn ấu thơ.
Những tháng ngày đó cha cảm nhận rõ con cần có cha biết chừng nào, và cha cũng vậy. Khi cha con mình ở cùng nhau, có biết bao khó khăn, thiếu thốn nhưng dường như tình phụ tử đã tiếp thêm sức mạnh cho cha con mình. Cả cha và con đều thấy vui hơn, ăn uống tốt hơn và cha thấy rõ con lớn lên mỗi ngày. Cha cảm nhận con nhanh nhạy và mạnh mẽ hơn rất nhiều khi sống cùng cha. Cha thấy mình hạnh phúc biết bao.
Những tháng ngày đó, khi con không may ốm đau, cha thấy lòng mình lo lắng, quặn đau. Cha chỉ mong con được sớm khỏe mạnh và chạy nhảy, học hành. Cảm giác cô độc làm cha xót xa. Khi ấy cha thấy mình thật có lỗi vì đã làm hết sức mình mà cũng không giữ lại được cuộc hôn nhân của cha và mẹ. Cha giận người mẹ đã sinh ra con mà không thể làm tất cả cho con của mình. Cha không muốn dùng những lời lẽ nặng nề với người ấy, vì dù sao đó cũng là người đã sinh ra con. Cha làm thế sẽ làm con thấy đau lòng, chứ chẳng thể vui hơn.
Vậy mà khi cha và con về gần với quê hương, có những lúc con cần đến bàn tay của mẹ, cha đã gọi cho mẹ nhưng sự quan tâm của người ấy với con giờ đã không còn như xưa nữa. Cha giật mình trước cách cư xử của người ấy. Lòng cha lại càng thấy thương con nhiều hơn, cha biết con thiệt thòi hơn chúng bạn vì con ở gần mẹ mà coi như không có người sinh ra mình.
Giờ lòng cha không còn bận tâm gì về người ấy nữa, nhưng cha luôn day dứt mỗi khi nghĩ đến con, một đứa con trai thông minh và hiếu động. Con vẽ rất giỏi, chăm chỉ học hành và ngoan ngoãn, vậy mà cha chẳng thể đem lại cho con một mái ấm hiền hòa. Cha thấy mình có lỗi với con nhiều lắm.
Khi vô tình xem cậu bé trạc tuổi con hát “Gặp mẹ trong mơ” trong chương trình trên tivi, cha đã bật khóc vì nhớ đến con. Cha như cảm thấy tâm trạng, ước mơ của con trong từng lời hát: “Mẹ dịu hiền về với con nhé, con nhớ mẹ”, “Nghẹn ngào thương mẹ bao la, mong đến bên mẹ hiền”, “Mẹ ở lại với con nhé, con đến với mẹ”. Cha thấy con thật thiệt thòi vì không thể có một người mẹ quan tâm, yêu thương con nhiều hơn. Sao con không thể có một người mẹ biết hy sinh cho con của mình hơn nhỉ?
Day dứt, cảm giác đó của cha ngày càng nhiều hơn kể từ khi cha xem ca khúc đó. Cha tự trách mình đã để cho con phải thiếu vắng tình thương của một người mẹ, thiếu đi sự đầy đủ của một gia đình để cho con phải chịu bao thiệt thòi. Khi lớn lên, con sẽ còn phải đối diện với những sự đàm tiếu hay áp lực từ sự đổ vỡ ngày hôm qua mà cha mẹ đã gây ra. Con sẽ không giận cha chứ?
Bây giờ, con được ở cùng với ông bà nội, những người yêu thương con hết mực, luôn chăm sóc cho con từng bữa ăn, giấc ngủ, kèm con học hành thay cha. Nhưng cha biết lòng con vẫn luôn thiếu vắng một tình cảm yêu thương mà không gì có thể bù đắp được. Con không dám ôm ông bà nội để ngủ, như khi ngủ cùng cha. Mỗi khi cha về thăm nhà, con lại gối đầu lên tay cha và ôm cha ngủ thật chặt. Lòng cha lại cảm thấy nhói đau.
Cha chỉ muốn con học thật giỏi, mau trưởng thành và khôn lớn. Cầu trời cho cha sức khỏe, làm ăn tốt hơn để có thể lo cho con nhiều hơn. Cha biết con rất nhạy cảm nhưng cũng rất đỗi thông minh, cha mong rằng con sẽ không bị ảnh hưởng nhiều từ sự gián đoạn của gia đình mình. Hy vọng con sẽ có một tương lai tươi sáng. Cha sẽ luôn theo sát con trên từng bước đường đời. Yêu con thật nhiều!